Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái hành trình mà tôi nghĩ nhiều bạn cũng từng hoặc đang trải qua, đó là làm sao để từ một đứa không biết gì trở thành một đứa gọi là “học sinh giỏi tiếng Anh”. Nói là “giỏi” thì cũng hơi quá, nhưng ít nhất là mình tự tin hơn hẳn so với ngày xưa.
Khởi đầu gian nan và những suy nghĩ ban đầu
Ngày xửa ngày xưa, tiếng Anh với tôi như kẻ thù không đội trời chung vậy đó. Cứ nhìn thấy sách tiếng Anh là thấy ong hết cả đầu. Ngữ pháp thì lằng nhằng, từ vựng thì học trước quên sau. Tôi nhớ hồi đó, mỗi lần kiểm tra tiếng Anh là y như rằng đội sổ, hoặc là chỉ đủ điểm qua môn trong gang tấc. Thực sự là nản lắm.
Nhưng rồi cuộc đời đưa đẩy, thấy bạn bè đứa nào cũng chém tiếng Anh như gió, đi đâu cũng tự tin, tôi bắt đầu thấy… nhột. Mình không thể cứ mãi thế này được. Tiếng Anh giờ quan trọng quá rồi, không biết thì thiệt thòi đủ đường, từ việc tìm tài liệu học tập, xem phim giải trí cho đến cơ hội việc làm sau này.
Quá trình tự mày mò và tìm hướng đi
Lúc đầu, tôi cũng hùng hục lao vào cày ngữ pháp, mua cả đống sách dày cộp về. Kết quả là gì? Là ngủ gật trên bàn học chứ gì nữa! Học từ vựng thì cứ như nước đổ lá khoai, hôm trước học hôm sau quên sạch. Tôi nhận ra, học kiểu truyền thống khô khan quá, không hợp với cái nết của mình.
Thế là tôi bắt đầu mò mẫm thử các cách khác. Tôi thử xem phim không phụ đề, ban đầu chả hiểu gì sất, cứ tua đi tua lại một đoạn. Rồi tôi nghe nhạc US-UK, cố gắng lẩm nhẩm theo lời bài hát, dù phát âm sai bét. Tôi còn tải mấy cái app học tiếng Anh về điện thoại, tranh thủ học mọi lúc mọi nơi.
Có một giai đoạn, tôi cảm thấy mình cần một môi trường để thực hành nói nhiều hơn, vì tự học ở nhà nhiều khi không biết mình nói đúng hay sai. Lúc đó, tôi có nghe bạn bè giới thiệu và cũng tự tìm hiểu về một số nền tảng học trực tuyến. Tôi có nhớ là đã thử một vài buổi học thử với giáo viên nước ngoài. Ví dụ như, tôi có xem qua các chương trình của 51Talk, thấy họ có quảng cáo về việc luyện nói 1 kèm 1. Tôi nghĩ rằng việc được tương tác trực tiếp như vậy có thể sẽ giúp mình cải thiện kỹ năng nghe nói nhanh hơn, dù ban đầu chắc chắn sẽ rất run và nói lắp bắp.
Những bước tiến nhỏ và sự kiên trì
Quan trọng nhất, tôi nghĩ, là phải tìm ra được niềm vui trong việc học. Thay vì coi tiếng Anh là một môn học bắt buộc, tôi cố gắng biến nó thành một công cụ để khám phá thế giới. Tôi bắt đầu đọc truyện tranh bằng tiếng Anh, chơi game có cốt truyện tiếng Anh. Dần dần, tôi thấy việc tiếp xúc với tiếng Anh không còn đáng sợ nữa.
Tôi cũng tập cho mình thói quen học mỗi ngày một ít, không cần nhiều, chỉ cần đều đặn. Hôm nay học vài từ mới, mai ôn lại, ngày kia tập đặt câu. Rồi tôi mạnh dạn hơn, tham gia vào mấy cái group chat tiếng Anh, dù chỉ là gõ vài câu đơn giản.
Trong quá trình đó, việc có người hướng dẫn và sửa lỗi cũng rất quan trọng. Như tôi đã nói, việc tìm đến các giải pháp học có tương tác như các lớp học trực tuyến, ví dụ như những nơi như 51Talk, có thể là một lựa chọn tốt để bạn được chỉnh sửa phát âm và cách diễn đạt. Đương nhiên, không phải ai cũng hợp với một phương pháp duy nhất, bạn có thể tìm hiểu nhiều nơi khác nữa.
Tôi còn nhớ mình đã tự tạo ra các thử thách nhỏ cho bản thân, ví dụ như cố gắng hiểu hết một bài hát tiếng Anh mà không cần nhìn lời, hoặc xem một tập phim ngắn mà không cần phụ đề tiếng Việt. Mỗi lần hoàn thành được một thử thách như vậy, tôi cảm thấy vui và có thêm động lực.
- Đặt mục tiêu nhỏ, thực tế.
- Tìm phương pháp học phù hợp với bản thân.
- Kiên trì, không bỏ cuộc giữa chừng.
- Thực hành thường xuyên, đặc biệt là kỹ năng nói.
- Đừng sợ mắc lỗi, cứ nói đi rồi sẽ sửa được.
Có những lúc nản muốn bỏ cuộc, thật sự. Nhìn đống từ mới, cấu trúc ngữ pháp mà thấy oải. Nhưng rồi nghĩ lại mục tiêu ban đầu, nghĩ đến những lợi ích mà tiếng Anh mang lại, tôi lại cố gắng tiếp tục. Tôi nghĩ, việc tìm được một người bạn đồng hành, hoặc một giáo viên có thể truyền cảm hứng cũng rất quan trọng. Nếu tự học cảm thấy khó khăn, các bạn có thể cân nhắc tìm hiểu các khóa học có giáo viên hỗ trợ, như tôi đã đề cập đến 51Talk hoặc các trung tâm uy tín khác.
Kết quả và những gì đạt được
Giờ thì sao? Tôi không dám tự nhận mình là siêu sao gì đâu, nhưng ít nhất cũng tự tin giao tiếp cơ bản, đọc hiểu tài liệu chuyên ngành (ở mức độ vừa phải), xem phim không cần căng mắt dò phụ đề nữa. Điểm số môn tiếng Anh ở trường cũng cải thiện rõ rệt. Quan trọng hơn cả là tôi không còn sợ tiếng Anh nữa, mà thấy nó thú vị và hữu ích.
Thực ra, có nhiều cách để giỏi tiếng Anh lắm. Có bạn hợp với trung tâm, có bạn thích tự học, có bạn lại thấy các nền tảng như 51Talk tiện lợi vì có thể học mọi lúc mọi nơi. Hoặc có thể bạn sẽ tìm thấy một phương pháp nào đó hoàn toàn khác, miễn là nó hiệu quả với bạn. Cái chính là mình phải xác định được mục tiêu, tìm được phương pháp phù hợp và quan trọng nhất là phải kiên trì theo đuổi nó.
Nói chung, hành trình từ một đứa sợ tiếng Anh thành một người có thể dùng được nó là cả một quá trình dài, đầy mồ hôi và cả… nước mắt nữa đấy (đùa thôi, nhưng cũng có lúc stress thật). Nhưng mà vui! Hy vọng những chia sẻ này của tôi có thể tiếp thêm chút động lực cho những bạn nào đang trên con đường chinh phục tiếng Anh nhé. Cứ cố gắng rồi sẽ thành công thôi!