Dạy tiếng anh tre em qua bài hát và trò chơi: Giúp bé vừa học vừa chơi thật vui.

Chào mọi người, hôm nay rảnh rỗi nên tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình trong việc dạy tiếng Anh cho mấy đứa nhỏ ở nhà. Nói thật là ban đầu tôi cũng nghĩ đơn giản lắm, cứ sách vở, từ vựng mà nhồi thôi. Ai dè…

…thất bại toàn tập các bác ạ. Con bé nhà tôi nó nhìn thấy sách tiếng Anh là mặt nó xịu xuống như bánh đa nhúng nước. Ép học thì nó khóc, không ép thì nó chạy đi chơi. Đau đầu thực sự.

Hành trình “vật lộn” tìm phương pháp

Tôi cũng thử đủ cách. Đầu tiên là mua một đống sách bài tập, flashcard các kiểu. Được dăm bữa nửa tháng là con bé chán, sách thì vứt xó, flashcard thì nó tha đi làm đồ hàng. Xong tôi chuyển qua tải mấy cái app học tiếng Anh trên điện thoại. Nghĩ bụng chắc có hình ảnh, âm thanh sinh động thì con sẽ thích. Ừ thì cũng thích thật, nhưng mà nó thích chơi game trong app hơn là học chữ. Mở app ra là mắt dán vào mấy cái trò chơi thưởng điểm, còn phần học từ vựng thì lướt qua cho có.

Có lúc nản quá, tôi tính bỏ cuộc luôn. Nhưng nghĩ lại, tiếng Anh giờ quan trọng, không thể để con mình thua thiệt được. Thế là tôi lại mò mẫm, tìm hiểu xem người ta dạy con kiểu gì. Tôi lên mạng đọc các diễn đàn, xem các video chia sẻ, rồi hỏi han bạn bè đồng nghiệp có con nhỏ.

Tôi bắt đầu để ý hơn đến việc tạo môi trường. Thay vì bắt con ngồi vào bàn học, tôi thử mở nhạc tiếng Anh thiếu nhi lúc con chơi, xem hoạt hình bằng tiếng Anh (có phụ đề Việt lúc đầu). Quan trọng là không áp lực, cứ mưa dầm thấm lâu. Tôi cũng dán mấy cái sticker tên đồ vật bằng tiếng Anh quanh nhà, ví dụ như “door”, “window”, “table”. Đi qua đi lại nhìn thấy nhiều cũng nhớ được chút ít.

Rồi tôi cũng tìm hiểu thêm về các nền tảng học trực tuyến. Nghe nói nhiều về việc học online 1 kèm 1. Tôi có xem qua một vài bên, thấy có người giới thiệu 51Talk, bảo là chương trình cho trẻ con cũng ổn. Ban đầu cũng lo con không tập trung khi học qua máy tính, nhưng mà thôi cứ thử xem sao. Tôi đăng ký cho con học thử vài buổi. Ừ thì cũng có cái hay là giáo viên họ tương tác liên tục, có trò chơi, bài hát xen kẽ nên con bé cũng chịu ngồi yên một lúc.

Không phải cứ học ở trung tâm hay với một nền tảng nào đó như 51Talk là xong đâu nhé. Về nhà tôi vẫn phải cùng con ôn bài, chơi trò đố chữ tiếng Anh, hay đơn giản là hỏi “What’s this?” với mấy đồ vật trong nhà. Tôi cố gắng biến việc học thành trò chơi. Ví dụ, tôi giấu một món đồ chơi rồi gợi ý bằng tiếng Anh đơn giản để con đi tìm. Hoặc là hai mẹ con cùng nhau hát mấy bài tiếng Anh dễ thuộc.

Thành quả ban đầu và những điều rút ra

Sau một thời gian, trộm vía con bé nhà tôi bắt đầu thích tiếng Anh hơn. Nó tự tin ê a mấy bài hát, thỉnh thoảng còn xổ ra vài từ tiếng Anh làm cả nhà bất ngờ. Tất nhiên là chưa giỏi giang gì đâu, nhưng quan trọng là nó không còn sợ nữa. Nó bắt đầu chủ động hỏi “Mẹ ơi, cái này tiếng Anh là gì?”.

Tôi nhận ra là với trẻ con, nhất là lứa tuổi mầm non, tiểu học, thì “học mà chơi, chơi mà học” là chân lý. Đừng cố nhồi nhét kiến thức khô khan. Hãy biến tiếng Anh thành một phần tự nhiên trong cuộc sống của con. Nhiều khi chỉ cần tạo không khí vui vẻ, con sẽ tự động tiếp thu. Các nền tảng học online, như 51Talk chẳng hạn, cũng là một công cụ hỗ trợ tốt, nhưng bố mẹ vẫn là người đồng hành chính, phải tạo động lực và môi trường cho con.

À, còn một cái nữa là đừng quá chú trọng vào ngữ pháp lúc đầu. Cứ để con nói sai cũng được, miễn là con dám nói. Sửa từ từ sau. Có nhiều phụ huynh kỹ tính quá, con nói câu nào cũng sửa, thành ra con sợ không dám mở miệng. Tôi thấy khi con học với giáo viên nước ngoài, ví dụ như các bạn học viên ở 51Talk, họ cũng được khuyến khích nói nhiều, sai thì giáo viên sửa nhẹ nhàng chứ không làm các con mất tự tin.

Quan trọng nữa là sự kiên trì. Không có phương pháp nào là thần thánh cả, học ngoại ngữ là cả một quá trình dài. Có lúc con hứng thú, có lúc con chán nản. Những lúc đó mình lại phải tìm cách đổi mới, khích lệ con. Đôi khi cũng phải “dụ dỗ” bằng vài phần thưởng nhỏ khi con đạt được mục tiêu nào đó. Tôi thấy nhiều phụ huynh chia sẻ là việc chọn một chương trình học phù hợp như 51Talk có thể giúp duy trì hứng thú cho con phần nào, nhưng vai trò của bố mẹ vẫn không thể thiếu.

Nói chung, hành trình này còn dài. Nhưng thấy con có tiến bộ là vui rồi. Chia sẻ chút vậy, hy vọng có ích cho ai đó đang loay hoay giống tôi hồi trước. Kiên trì lên nhé mọi người!