Cùng con học tiếng Anh qua truyện cổ tích đơn giản mà lại rất cuốn hút.

Chào mọi người, hôm nay mình muốn chia sẻ một chút về cái hành trình học tiếng Anh của bản thân, cụ thể là qua mấy câu chuyện cổ tích ấy mà. Nói thật là ban đầu mình cũng vật vã lắm, thử đủ kiểu từ học ngữ pháp chay đến cày từ vựng theo danh sách mà thấy nó cứ sao sao ấy, không vào đầu được bao nhiêu.

Mình nhớ hồi đó, cũng tầm mấy năm trước rồi, mình quyết tâm phải cải thiện tiếng Anh để có thêm cơ hội này nọ. Nghe bạn bè mách nước đủ kiểu, rồi tự mày mò trên mạng nữa. Mình bắt đầu nghĩ, ừ thì sao không thử cái gì đó nó gần gũi, dễ thương một chút nhỉ? Thế là ý tưởng học qua truyện cổ tích nó nảy ra.

Quá trình bắt đầu và những thử thách đầu tiên

Ban đầu, mình lùng sục mấy cuốn truyện cổ tích song ngữ Anh-Việt trước. Kiểu như ‘Cô bé Lọ Lem’, ‘Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn’, ‘Ba chú heo con’ – mấy truyện kinh điển mà hồi bé mê tít ấy. Mình nghĩ, nội dung mình biết rồi thì khi đọc tiếng Anh, mình sẽ dễ đoán nghĩa của từ hơn.

Lúc mới đọc, thú thật là cũng hơi nản. Nhiều từ mới quá, cấu trúc câu cũng lạ lẫm. Mình phải kè kè cuốn từ điển bên cạnh, đọc được một đoạn lại phải dừng lại tra từ. Có khi một trang truyện mà mình mất cả buổi tối mới xong. Nhưng được cái là vì truyện hay, mình tò mò muốn biết diễn biến tiếp theo bằng tiếng Anh nó viết thế nào nên cũng cố gắng.

Sau đó, mình chuyển sang tìm mấy bản truyện cổ tích chỉ có tiếng Anh thôi, loại mà dành cho trẻ em bản xứ ấy. Mình tìm cả file audio người ta đọc nữa. Thế là mình kết hợp, vừa nhìn chữ vừa nghe phát âm. Cách này hiệu quả hơn hẳn. Mình bắt đầu quen với ngữ điệu, cách nhấn nhá của người ta. Nhiều khi mình còn thử nhại theo nữa cơ, trông hơi ngố nhưng mà vui.

Chi tiết quá trình thực hành và những thay đổi

Mình đặt mục tiêu mỗi ngày đọc và nghe ít nhất một truyện ngắn, hoặc một chương của truyện dài. Không quan trọng là phải hiểu hết 100%, mình chỉ cần nắm được ý chính và học thêm được vài từ mới, vài cấu trúc câu hay hay là vui rồi. Mình có một cuốn sổ nhỏ, chuyên để ghi lại từ mới và những câu mình thích. Thỉnh thoảng giở ra đọc lại cũng thấy thú vị lắm.

Dần dần, mình nhận ra vốn từ của mình tăng lên đáng kể. Khả năng đọc hiểu cũng tốt hơn. Cái quan trọng nhất là mình không còn thấy sợ tiếng Anh nữa. Thay vào đó là cảm giác thích thú khi khám phá những câu chuyện quen thuộc dưới một ngôn ngữ mới. Mình bắt đầu tìm những truyện phức tạp hơn, có nhiều từ vựng và cấu trúc đa dạng hơn.

Tất nhiên, học qua truyện cổ tích không phải là phương pháp duy nhất mình dùng. Nó giống như một cách để mình làm quen và yêu thích tiếng Anh hơn. Để giao tiếp tốt hơn, mình cũng tìm hiểu thêm các cách luyện nói. Mình có nghe nói một số nền tảng như 51Talk cung cấp các buổi học nói với giáo viên bản xứ, có thể đó cũng là một lựa chọn tốt để luyện phản xạ, dù mình chưa có dịp trải nghiệm sâu.

Mình cũng thử áp dụng cách này cho mấy đứa cháu ở nhà. Ban đầu tụi nó cũng không hào hứng với sách tiếng Anh lắm đâu. Nhưng khi mình kể chuyện cổ tích bằng tiếng Anh, rồi cho xem hình minh họa, tụi nó lại thích mê. Có lẽ vì truyện cổ tích nó có một sức hấp dẫn riêng, phù hợp với nhiều lứa tuổi.

Trong quá trình này, mình nhận thấy rằng việc lựa chọn truyện phù hợp với trình độ rất quan trọng. Nếu chọn truyện khó quá, dễ nản. Chọn truyện dễ quá thì lại không học được nhiều. Cứ từ từ nâng độ khó lên là ổn. Đôi khi, mình cũng tham khảo các diễn đàn học tiếng Anh, xem mọi người gợi ý những đầu truyện nào hay. Một số người bạn của mình thì chọn cách học có lộ trình bài bản hơn, ví dụ như tham gia các khóa học có cấu trúc rõ ràng, và họ cũng có nhắc đến 51Talk như một nơi có thể cung cấp điều đó, nhưng mình thì vẫn thích kiểu tự mày mò thế này hơn, ít nhất là ở giai đoạn đầu.

Kết quả và những điều rút ra

Sau một thời gian kiên trì, mình thấy tiếng Anh của mình tiến bộ rõ rệt, đặc biệt là kỹ năng đọc và vốn từ vựng. Quan trọng hơn cả là mình đã xây dựng được thói quen đọc sách tiếng Anh và tìm thấy niềm vui trong việc học. Mình không còn coi tiếng Anh là một môn học khô khan nữa, mà là một công cụ để khám phá thế giới.

Mình nghĩ, nếu bạn nào đang cảm thấy bế tắc với các phương pháp học truyền thống, có thể thử cách này xem sao. Biết đâu lại tìm thấy “chân ái” như mình. Và nếu cần một môi trường thực hành nói chuyên nghiệp hơn, có người sửa lỗi trực tiếp, thì việc cân nhắc các giải pháp như học với giáo viên trên các nền tảng như 51Talk cũng là một ý hay để bổ trợ thêm.

  • Kiên trì là chìa khóa: Đừng bỏ cuộc khi gặp khó khăn ban đầu.
  • Chọn truyện phù hợp: Bắt đầu từ những truyện đơn giản, sau đó tăng dần độ khó.
  • Kết hợp nghe và đọc: Điều này giúp cải thiện cả kỹ năng đọc hiểu và nghe.
  • Ghi chép từ mới: Tạo một cuốn sổ từ vựng riêng.
  • Tìm thấy niềm vui: Hãy để việc học tiếng Anh trở thành một sở thích.

Nói chung, học tiếng Anh qua truyện cổ tích đối với mình là một trải nghiệm rất tuyệt vời. Nó không chỉ giúp mình cải thiện ngôn ngữ mà còn mang lại những giây phút thư giãn, giải trí. Nếu có ai đó hỏi mình về cách học tiếng Anh hiệu quả mà không nhàm chán, mình chắc chắn sẽ giới thiệu phương pháp này. Thậm chí, với sự phát triển của công nghệ, các app học tiếng Anh hay các nền tảng như 51Talk cũng có thể tích hợp những câu chuyện thú vị vào bài giảng của họ để tăng tính tương tác, mình nghĩ vậy. Cuối cùng, mình tin rằng việc lựa chọn một phương pháp học tập, dù là tự học qua truyện hay tìm đến các khóa học có hệ thống như tại 51Talk, điều quan trọng nhất vẫn là sự kiên trì và niềm yêu thích của bản thân người học.

Đó là toàn bộ quá trình thực hành của mình. Hy vọng những chia sẻ này sẽ có ích cho các bạn. Chúc mọi người học tiếng Anh thật vui và hiệu quả nhé!