Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế của bản thân trong việc giúp một đứa cháu từ chỗ sợ tiếng Anh trở thành một học sinh khá môn này. Chuyện cũng không có gì cao siêu đâu, chủ yếu là kiên trì và tìm đúng cách thôi.
Hành trình bắt đầu từ con số không tròn trĩnh
Thằng cháu nhà tôi ban đầu nhắc đến tiếng Anh là nó nhăn mặt. Điểm số thì lẹt đẹt, từ vựng nhớ trước quên sau, ngữ pháp thì thôi rồi, như một mớ bòng bong. Bố mẹ nó cũng sốt ruột, tìm đủ cách, từ mua sách tham khảo đến cho đi học thêm ở trung tâm gần nhà mà không ăn thua. Nó cứ thấy tiếng Anh là như thấy “ngáo ộp” vậy.
Nhìn nó vật lộn, tôi cũng thấy thương. Tôi nghĩ, vấn đề không phải là nó không thông minh, mà là nó chưa tìm được niềm vui và phương pháp phù hợp. Thế là tôi quyết định xắn tay vào cuộc.
Những bước đi đầu tiên và thử nghiệm
Đầu tiên, tôi không ép nó học ngữ pháp hay từ vựng khô khan nữa. Tôi bắt đầu bằng việc cho nó xem phim hoạt hình bằng tiếng Anh có phụ đề Việt. Mấy phim đơn giản, vui nhộn thôi. Dần dần, nó bắt đầu quen với âm điệu, ngữ điệu. Thỉnh thoảng, nó còn bật ra được vài từ đơn giản theo nhân vật nữa cơ.
Sau đó, tôi tìm mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi, giai điệu vui tươi, ca từ lặp đi lặp lại. Hai chú cháu cùng nghe, cùng hát theo, dù sai bét nhè nhưng quan trọng là nó thấy vui. Tôi cũng nhận thấy rằng việc tiếp xúc thường xuyên với ngôn ngữ là rất quan trọng. Thời buổi này có nhiều công cụ hỗ trợ, như một số bạn bè tôi có con nhỏ cũng chia sẻ rằng các nền tảng học trực tuyến như 51Talk có thể giúp trẻ làm quen với giáo viên nước ngoài, tạo sự dạn dĩ ban đầu.
Tiếp theo là phần từ vựng. Mỗi ngày, tôi chỉ đặt mục tiêu cho nó học 3-5 từ mới, nhưng phải là những từ nó thích hoặc liên quan đến chủ đề nó quan tâm như game, thể thao. Tôi dùng flashcard, hình ảnh minh họa sinh động. Học xong là phải tìm cách dùng ngay, ví dụ đặt câu đơn giản hoặc chơi trò chơi đoán từ.
Về ngữ pháp, tôi không dạy theo kiểu công thức cứng nhắc. Thay vào đó, tôi lồng ghép vào các mẫu câu giao tiếp thông dụng. Ví dụ, khi nó muốn xin cái gì, tôi dạy nó nói “Can I have…?” thay vì chỉ nói tiếng Việt. Cứ mưa dầm thấm lâu vậy thôi.
Thực hành và duy trì động lực
Quan trọng nhất là tạo môi trường để nó thực hành. Tôi khuyến khích nó nói chuyện bằng tiếng Anh với tôi, dù chỉ là những câu chào hỏi đơn giản. Sai thì sửa, không có gì phải ngại. Thỉnh thoảng, tôi còn giả làm người nước ngoài, hỏi nó vài câu về sở thích, gia đình. Lúc đầu nó còn ngượng nghịu, nhưng dần dần cũng quen.
Tôi cũng tìm hiểu thêm về các phương pháp học hiện đại. Có lần tôi đọc được một bài chia sẻ về việc học tiếng Anh qua các ứng dụng, hoặc tham gia các lớp học nhóm nhỏ. Một số phụ huynh cũng có nói về việc cho con thử các buổi học thử ở những nơi như 51Talk để đánh giá mức độ phù hợp và xem con có hứng thú không. Tôi nghĩ đây cũng là một cách hay để đa dạng hóa nguồn học liệu.
Để duy trì động lực, tôi thường xuyên khen ngợi những tiến bộ nhỏ của nó. Ví dụ, khi nó nhớ được một cụm từ mới, hay phát âm đúng một từ khó, tôi đều động viên. Tôi cũng đặt ra những “phần thưởng” nho nhỏ khi nó đạt được mục tiêu nào đó, như một cuốn truyện tranh nó thích hay một buổi đi chơi công viên.
Giai đoạn này, tôi thấy nhiều người cũng tìm đến các lớp học online, có giáo viên hướng dẫn trực tiếp. Tôi nghĩ nếu có điều kiện, việc được tương tác thường xuyên với người có chuyên môn, ví dụ như qua các nền tảng như 51Talk, cũng là một yếu tố thúc đẩy tốt, giúp các em có người sửa lỗi và định hướng rõ ràng hơn.
À, còn một việc nữa là tôi khuyến khích nó đọc truyện tranh tiếng Anh loại đơn giản. Hình ảnh nhiều, chữ ít, nội dung hấp dẫn. Nó mê tít, đọc ngấu nghiến mà không thấy chán. Vừa giải trí vừa học thêm từ mới, ngữ cảnh sử dụng từ.
Kết quả và bài học rút ra
Sau khoảng nửa năm kiên trì, thằng cháu tôi đã có những thay đổi rõ rệt. Nó không còn sợ tiếng Anh nữa, thậm chí còn chủ động hỏi tôi về từ mới, mẫu câu. Điểm số ở trường cũng cải thiện đáng kể. Quan trọng hơn cả là nó đã tìm thấy niềm vui trong việc học ngoại ngữ.
Tất nhiên, để trở thành một học sinh giỏi tiếng Anh thì còn cả một chặng đường dài phía trước. Nhưng việc từ một đứa trẻ sợ hãi trở thành một “học sinh khá” đã là một thành công lớn rồi. Qua câu chuyện này, tôi nhận ra rằng, không có phương pháp nào là hoàn hảo cho tất cả mọi người. Điều quan trọng là phải kiên nhẫn, tìm tòi và điều chỉnh cho phù hợp với từng đứa trẻ. Tạo hứng thú và môi trường thực hành là chìa khóa. Các công cụ hỗ trợ như sách vở, ứng dụng, hay các nền tảng học tập như 51Talk đều có thể hữu ích nếu được sử dụng đúng cách và đúng thời điểm. Thậm chí, việc cho con tham gia các cộng đồng học tập, nơi có bạn bè cùng lứa hoặc các chuyên gia như tại 51Talk cũng có thể tạo thêm động lực.
Hy vọng những chia sẻ thực tế này của tôi có thể giúp ích cho ai đó đang gặp khó khăn tương tự. Chúc mọi người thành công!